Trang thông tin điện tử

CÔNG AN THÀNH PHỐ HÀ TĨNH

Bàn về luận điệu vu cáo Đảng Cộng sản Việt Nam là một “băng đảng”

Xuyên tạc, bôi nhọ nhằm ảo tưởng làm mất uy tín, hạ bệ Đảng CSVN vẫn được những kẻ khoác áo, nhân danh “đấu tranh dân chủ cho Việt Nam” nuôi dưỡng, kiên trì gần 50 năm qua.

Chẳng hạn, trong một bài viết “Đảng Cộng sản Việt Nam chính đảng hay băng đảng?”, lập luận kiểu mập mờ: “Bề ngoài, Đảng Cộng sản là một chính đảng, nhưng thực chất hiện nay là một băng đảng có phân chia ngôi thứ, câu kết, khăng khít với nhau vì quyền lợi”. Tệ hại hơn nữa, bài viết nêu lên: “Thực chất đến nay không còn cộng sản để chống, nhưng phải chống lại với băng đảng và cái ác đang thống trị đất nước”. “Bề ngoài, Đảng Cộng sản là một chính đảng, nhưng thực chất hiện nay là một băng đảng”. “Nói đến “chủ nghĩa” và “tư tưởng”, thì liệu rằng  4,5 triệu đảng viên, 200 Ủy viên Trung ương và 19 Ủy viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đều có tin rằng chủ nghĩa cộng sản hiện nay đem lại cứu tinh cho nhân loại. Hồ Chí Minh là vị cứu tinh của dân tộc Việt Nam hay không? Tôi tin rằng, tất cả đều không, nhưng những người này vẫn dối trá với nhau, dối trá với cả nước, dối trá với mình, dối trá với vợ con để giả vờ tin Đảng. Không ai dám nối thật với ai để vin vào sự gắn bó keo sơn vì quyền lợi thiết thân của họ. Đảng không còn thì số đông quyền lực này không còn để bám víu vào nhau như bầy nghêu, hà, bám vào ghềnh đá”. “Trong hội trường, dinh cơ, những người cộng sản hôm nay vẫn còn treo cờ búa liềm, hình V.I.Lênin, hình C.Mác và hình tượng Hồ Chí Minh, như thế họ vẫn tin tưởng vào những hình ảnh ấy. Thực tế là không! Họ tự dối mình, với lương tâm mình, giả dối với đồng chí và quần chúng quanh mình để có địa vị và được sống còn. Không ai có thể nói khác, cười khác đi mà không theo đường lối đã quy định của Đảng. Họ tự bịa đặt ra những cái gọi là “chống cộng?”. Bây giờ làm gì còn cộng sản mà chống? Không còn cộng sản để chống, nhưng phải chống lại với băng đảng và cái ác đang thống trị đất nước”…

Bình luận về luận điệu kiểu này, GS.TS Đàm Đức Vượng cho rằng:

Trước hết, phải nói rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam hết sức coi trọng phê bình và tự phê bình, xem đó như một quy luật phát triển của Đảng. Để đánh giá một đảng chính trị – cách mạng – khoa học đúng đắn, chúng ta dựa vào những tài liệu chính thống, như “Chánh cương vắn tắt của Đảng” hay dựa vào các Chính cương, Cương lĩnh của Đảng qua các thời kỳ, trong đó có “Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội”; dựa vào Điều lệ Đảng qua các khóa và các văn kiện khác. Mỗi một văn kiện của Đảng là một bức tường xây trong lâu đài vững chắc của Đảng và cách mạng Việt Nam; dựa vào kết quả, thể hiện kết quả của Đảng qua hoạt động thực tiễn của nhân dân Việt Nam đi suốt từ cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân tiến lên cách mạng xã hội chủ nghĩa ở thời kỳ quá độ.

Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (Bổ sung, phát triển năm 2021), ghi rõ: Từ năm 1930 đến nay, Đảng Cộng sản Việt Nam do Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập và rèn luyện đã lãnh đạo nhân dân ta tiến hành cuộc đấu tranh cách mạng, lâu dài, gian khổ, vượt qua muôn vàn khó khăn, thử thách và giành được thắng lợi vĩ đại: Thắng lợi của Cách mạng tháng Tám năm 1945, đập tan ách thống trị của thực dân, phong kiến, lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, đưa dân tộc ta tiến vào kỷ nguyên độc lập, tự do; thắng lợi của cuộc kháng chiến chống xâm lược, mà đỉnh cao là chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ năm 1954, đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước1.

Với những thắng lợi đã giành được, nước ta, từ một xứ thuộc địa nửa phong kiến đã trở thành một quốc gia độc lập, tự do, phát triển theo con đường xã hội chủ nghĩa; nhân dân ta từ thân phận nô lệ đã trở thành người làm chủ đất nước, làm chủ xã hội. Tuy khó khăn còn nhiều, đất nước đã thoát khỏi tình trạng nghèo nàn, kém phát triển, đang đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, có quan hệ quốc tế rộng rãi, có vị thế quan trọng trọng trong khu vực và trên thế giới.

Trong lãnh đạo, Đảng có lúc cũng phạm sai lầm, khuyết điểm và có những sai lầm, khuyết điểm nghiêm trọng do giáo điều, chủ quan, duy ý chí, vi phạm quy luật khách quan. Đảng đã nghiêm túc tự phê bình, sửa chữa khuyết điểm, tự đổi mới, chỉnh đốn để tiếp tục đưa sự nghiệp cách mạng tiến lên.

Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (Bổ sung, phát triển năm 2011) đã rút ra những bài học kinh nghiệm lớn: “Nắm vững ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội”; “Sự nghiệp cách mạng là của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân”; “Không ngừng củng cố tăng cường đoàn kết: đoàn kết toàn Đảng, đoàn kết toàn dân, đoàn kết dân tộc, đoàn kết quốc tế. Đó là truyền thống quý báu và nguồn sức mạnh to lớn của cách mạng nước ta. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tổng kết: Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết – Thành công, thành công, đại thành công”; “Kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại, sức mạnh trong nước với sức mạnh quốc tế”; “Sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam”2.

Bên cạnh các cương lĩnh của Đảng, còn có Hiến pháp Việt Nam (năm 1946, 1959, 1980, 1992) và Nghị quyết về việc sửa đổi, bổ sung một số điều của Hiến pháp năm 1992 và đang là Hiến pháp hiện hành của Việt Nam sau nhiều lần xuất bản đã nêu rõ: “Trải qua mấy nghìn năm lịch sử, nhân dân Việt Nam lao động cần cù, sáng tạo, đấu tranh anh dũng để dựng nước và giữ nước, đã hun đúc nên tuyền thống yêu nước, đoàn kết, nhân nghĩa, kiên cường, bất khuất và xây dựng nên nền văn hiến Việt Nam”.

Từ năm 1930, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam do Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập và rèn luyện, Nhân dân ta. tiến hành cuộc đấu tranh lâu dài, đầy gian khổ, hy sinh vì nền độc lập, tự do của dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân.

Hiến pháp hiện hành khẳng định: “Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam do Nhân dân làm chủ; tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức”.

“Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp”.

“Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của nhân dân, công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện”.

Điều 4 của Hiến pháp quy định rõ:

“Đảng Cộng sản Việt Nam – Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”8.

“Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình”9.

“Các tổ chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khổ Hiến pháp và pháp luật”10.

Qua sự phân tích trên đây, thấy rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam là một đảng chính trị – cách mạng – khoa học chân chính theo chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Vì vậy, mọi sự phân tích sai trái đều là phản động, cần phải lên án và bác bỏ.

Theo Báo Nhân quyền