CON VỀ, THÁNG BẢY...
Con trở về quê ngoại thương yêu Tháng bảy mưa ngâu sụt sùi nỗi nhớ Bước chân trần trên đê làng nứt lở Thấy thấm dần hơi ấm đất quê.
Tháng bảy con về có nón ngoại nghiêng che Vạt áo nâu nhuộm thời gian đẫm ướt Con hỏi ngoại sao mưa hoài không ngớt Ngoại bảo rằng nước mắt nhớ thương. Có cánh cò trên đồng ruộng quê hương Đôi chân gầy bấm sâu vào lòng đất Có bông lúa oằn lưng nặng hạt Cơn gió heo may buông tiếng thở dài... Bóng ngoại gầy trong gió tóc bạc bay Có sợi nhớ thương, sợi tảo tần mưa nắng Con trở về nép mình vào yên lặng Bỗng thấy lòng đổ nặng mưa ngâu...
CATP Hà Tĩnh