Tất cả thông tin về các xe taxi ra khỏi địa phận Hải Phòng sau ngày 21.3.1999 nhanh chóng được trinh sát xác minh. Trong đó nổi lên trường hợp 19h30’ ngày 25.3.1999, một chiếc taxi của hãng Việt Phương có chở nhóm người rời khỏi Hải Phòng. Đáng chú ý, người phụ nữ có nhận dạng rất giống với Hà “batê”.
Không khó để tìm ra người lái taxi của Công ty Việt Phương. Khi trinh sát đưa ảnh, người lái xe chắc chắn đó chính là Nguyễn Thị Hà vì chính thị đã rút tiền đưa cho anh. Người lái taxi còn cho biết thêm gia đình này mang theo rất nhiều túi xách, địa điểm đến là Phủ Cừ (tỉnh Hưng Yên).
Đi đến khu vực tỉnh Hưng Yên, nhóm người này yêu cầu xuống xe. Địa điểm dừng ở giữa một bên là cánh đồng, một bên là bờ đê cầu Triều Dương thuộc huyện Tiên Lữ, tỉnh Hưng Yên, qua sông là đất Thái Bình.
Từ những chi tiết này, trinh sát lần lại hồ sơ, dựng lại mối quan hệ làm ăn trong giới của Nguyễn Thị Hà. Qua đó phát hiện, tại khu vực giáp ranh này, thị có ba mối quen biết, làm ăn ở: phố Xuôi, Thái Bình và một điểm giao heroin tại huyện Tiên Lữ.
Với thông tin được xác định, Ban chuyên án nhanh chóng cử Tổ công tác lên đường, lần theo dấu vết của các đối tượng, bắt đầu hành trình rượt đuổi. Đúng 22h ngày 2.4.1999, dù đã muộn, trinh sát Đội H88 vẫn lên đường. Đến nơi, với sự trợ giúp tích cực của Công an tỉnh Thái Bình và Hưng Yên, ngay trong đêm, các thành viên Tổ công tác đã bí mật xác minh những chỗ thân tình của Hà “batê”.
Đối tượng "Hà batê"
Qua đó, các trinh sát đã thu được tin vô cùng quan trọng: Đêm 25.3.1999, có vài người, tay xách lỉnh kỉnh nhiều thứ đồ có đến nhà một phụ nữ. Nói chuyện được dăm ba câu, người này đã dẫn họ sang nhà em họ tá túc qua đêm. Lần được đến địa chỉ mà nhóm người nghỉ qua đêm, các trinh sát nhận tin họ đã bắt xe ôm đi đâu không rõ.
Tiếp tục tìm người lái xe ôm, anh này cho biết đúng là có chở một nhóm người chạy quãng đường dài 20km, nhưng đến quốc lộ 1 thì hộ xuống xe, đi đâu không rõ. Dò theo hành trình người xe ôm chỉ dẫn, Tổ công tác đến được địa điểm mà nhóm này dừng ở quốc lộ 1. Khi nhìn ảnh trinh sát đưa ảnh Hà “batê”, người bán hàng nước cũng như người dân xung quanh đều gật đầu xác nhận và khẳng định: “Vợ chồng cô ta đã lên xe đi Lâm Đồng”.
Một lần lượt lại hụt, quay trở về cơ quan, các trinh sát nghiên cứu hồ sơ, tài liệu lần nữa, dò tìm từng dòng xem còn bỏ sót chỗ nào, điểm nào chưa kịp tìm tới. Qua đó, cán bộ Đội H88 đã tìm thấy 17 quan hệ còn đọng, chưa sờ tới. Riêng mảnh đất Lâm Đồng mà người bán nước nhắc tới đôi vợ chồng nữ quái này có tới hai điểm: một ở Thị xã Bảo Lộc, một ở thành phố Đà Lạt.
Đặc biệt, ở Thị xã Bảo Lộc, Nguyễn Hữu Khánh có một người bạn thủa hàn vi, chơi rất thân với nhau. Người này vào Lâm Đồng lập nghiệp từ năm 1981, nhưng cả hai vẫn thường xuyên liên lạc.
Đang phân vân với câu hỏi: có phải cặp vợ chồng Hà - Khánh lặn vào tỉnh Lâm Đồng hay không?. Ban chuyên án nhận được tin: trong một lần nhậu ở Đồ Sơn, ngà ngà say, người đàn anh của Hà “batê” nhìn thấy hình cô em trên báo liên buột miệng: “Nó đi trốn trên vùng núi xa lắc xa lơ. Công an có giời mà tìm!”. Cùng tin này và một loạt biện pháp nghiệp vụ khác, Ban chuyên án đủ cơ sở lựa chọn Thị xã Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng làm đích đến.
Sau khi nghe Ban chuyên án báo cáo tình hình, Giám đốc CATP đã cử ngay một tổ trinh sát lên đường thực hiện kế hoạc bắt Hà “batê”. 16h ngày 2.4.1999, tổ công tác của Ban chuyên án lên đường. Tổ công tác đến Hà Nội thì chuyến tàu Bắc- Nam chuẩn bị chuyển bánh.
Nghe các anh nói, nhà ga tạo điều kiện giúp mua vé bổ sung... ngồi. Gần hai ngày ê ẩm trên tàu, 4h ngày 14.4.1999, Tổ công tác xuống ga Tháp Chàm, Thị xã Phan Rang, tỉnh Bình Thuận và tiếp tục bắt xe khách, vượt chặng đường trên 200 km vào Thị xã Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng.
8h30’ ngày 14.4.1999, Tổ công tác đến Thị xã Bảo Lộc. Vừa đặt chân đến mảnh đất cao nguyên xinh đẹp, Tổ công tác nhận được tin do căng thẳng, bệnh rối loạn tiền đình của Hà tái phát, phải vào viện. Thế là một mũi trinh sát đã đi khắp các bệnh viện trong thị xã. Nhưng tất cả đều là con số 0 tròn trĩnh.
Mũi còn lại lần theo địa chỉ tìm đến nhà bạn thân của Nguyễn Hữu Khánh. Nhưng có điều trớ trêu, số nhà mà các anh cần tìm lại có hai căn, chỉ khác nhau chữ A và B. Thành ta, mọi người luôn thấp thỏm, không biết đâu mới là nhà Hà “batê” có mặt.
Nhà A cao hai tầng, có vườn sâu rộng rãi phía sau, là đại lý bia, nước ngọt. Còn nhà B thì cửa đóng im ỉm. Nhỡ vào mà không phải, đối tượng đánh hơi thấy sẽ cao chạy xa bay.
Trinh sát đang phân vân thì trước cửa nhà B xịch đỗ một chiếc xe du lịch, một số người xuống, khuân vác đồ. Hóa ra chủ nhân nhà này đang rục rịch dọn nhà. Trước tình hình rối như canh hẹ, các anh ngồi xuống, tính toán lại lần nữa. Ý kiến của từng thành viên được đưa ra và thống nhất không thể sơ suất. Bởi chỉ cần sai một bước, thì việc Hà “batê” lặn mất tăm mất tích và trốn kỹ hơn nữa.
Suy đi tính lại, sau khi tìm hiểu thân thế người bạn của Nguyễn Hữu Khánh, các trinh sát quyết định đến tìm gặp. Từ đây, qua những lần trò chuyện vô thưởng vô phạt, bằng vài động tác nghiệp vụ trinh sát biết được vợ chồng Hà - Khánh có đến chơi nhà bạn.
Trong đó đáng chú ý, ngày 11.4.1999, Nguyễn Thị Hà có vào thẩm mỹ viện ở TP. Hồ Chí Minh để xẻ cằm, nâng má, làm lại mặt. Cuối cùng mọi việc đã được sáng tỏ, thông tin đã chắc chắn, một phương án nhanh chóng được vạch ra để bắt gọn con cá to.
Xác định được đôi vợ chồng Hà - Khánh đang đi mua sắm. Một mũi trinh sát nhanh chóng tiến vào chợ, bịt kín lối thoát thân của các đối tượng. Mũi thứ hai luồn qua các gian hàng, áp sát đôi này. Đang chăm chú mua đồ, vừa ngẩng lên, Hà “batê” nhìn thấy một vài gương mặt rất đỗi “quen thuộc” của Đội H88. Dù trong hình dạng khác, nhưng người thị buông thõng, bất lực chịu trói...