Trang thông tin điện tử

CÔNG AN THÀNH PHỐ HÀ TĨNH

Ngôi nhà không bao giờ mở cửa chính ám ảnh cả làng

Trong 11 người con gồm cả dâu, rể của ông Lê Văn Thuấn (SN 1943, ngụ thôn 3, xã Tiên Cảnh, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam) thì có đến 5 người nghiện ma túy, 3 người nhiễm HIV. Và giờ đây, người chết, kẻ vào tù, chỉ còn lại một mình ông Thuấn giữa căn nhà rộng lớn không bao giờ mở cửa chính.

Nổi danh “nhà có nhiều người nghiện”

Khi chúng tôi hỏi thăm đường đến nhà ông Thuấn, từ bác nông dân cho đến chị hàng nước ở xã Tiên Cảnh đều sốt sắng chỉ dẫn một cách cặn kẽ. Và họ thường kèm theo câu “nhà có nhiều người nghiện” khi nói đến gia đình này.

[caption id="" align="aligncenter" width="530"] Cửa chính ngôi nhà ông Lê Văn Thuấn luôn luôn đóng[/caption]
Ông Thuấn kể với chúng tôi, ông cưới vợ năm 1971. Năm 1972, vợ chồng ông sinh người con trai đầu và đặt tên là Lê Tấn Hồng. Những năm sau đó, họ lần lượt có thêm 6 người con, gồm Lê Văn Hào (SN 1974), Lê Thị Bích Đào (SN 1976), Lê Văn Lợi (SN 1983), Lê Văn Lai (SN 1986) và hai người con gái khác. Đông con nên vợ chồng ông Thuấn phải cật lực lao động để cho các con đủ ăn đủ mặc. Nghiệt ngã cho ông, năm 2000, vợ ông mất, ông trở thành “gà trống nuôi con”.

Mới ngoài 50 tuổi lẽ ra ông Thuấn có thể đi bước nữa để tuổi già đỡ hiu quạnh. Nhưng, ông không làm vậy vì sợ bầy con không sống được với mẹ kế. Ông đã làm mọi việc, kể cả xây một ngôi nhà khang trang, mong cho con nên người và đỡ đần ông lúc về già.

Thế nhưng, bây giờ trong ngôi nhà ấy chỉ có một mình ông sống như cái bóng bởi những đứa con mà ông nuôi nấng không “nên người” như mong muốn của ông.

Trong số 7 người con và 4 dâu-rể của ông Thuấn thì có 3 người đã chết vì nghiện ngập và nhiễm HIV, 2 người nghiện ma túy đang ở trong tù vì phạm tội buôn bán ma túy. Một anh con trai thứ không nghiện thì lại bị tâm thần và cũng mất cách đây 10 năm.

Riêng 2 cô con gái đã theo quê chồng hoặc vào miền Nam làm công nhân. Hiện gần gũi nhất với ông là cô con dâu thứ 3 nhưng cô này cũng bị nghiện ma túy và đang chờ thi hành án vì tội buôn ma túy.

Ông Thuấn kể về từng người con của mình với nỗi đau đớn khôn tả. Người con trai đầu Lê Tấn Hồng không chịu học hành, chỉ ở nhà chơi bời lêu lổng. Sau đó Hồng theo chân thanh niên trong xã lên bãi vàng ở huyện Phước Sơn (Quảng Nam) để mưu sinh.

Làm phu vàng không được bao lâu thì Hồng vướng vào ma túy, sức khỏe giảm sút và bị chủ bưởng vàng sa thải. Về nhà, không việc làm, để có tiền thỏa cơn nghiện, Hồng đi buôn ma túy. Không lâu sau đó, Hồng nhiễm HIV và qua đời vào năm 2010, khi chưa kịp cưới vợ.

Ngay từ khi biết Hồng nghiện, ông Thuấn đã cảnh báo những người con còn lại. “Tôi đã nói với bọn chúng, cực khổ mấy tôi cũng nuôi nấng bọn chúng cho nên người. Đứa nào lỡ nghiện thì cố mà cai. Đứa nào chưa dính vào thì cố mà tránh. Nhưng rồi, đứa sau cứ lăn vào vết xe đổ của đứa trước, cả Hào và Lợi đều lao vào ma túy”.

Số tài sản ít ỏi trong nhà đều lần lượt đội nón ra đi để thỏa mãn cho những cơn nghiện của Hào, Lợi. Khi trong nhà không còn cái gì để bán, Hào và Lợi liều lĩnh buôn bán ma túy để kiếm tiền hút chích.

Có người con gái lớn từng là niềm hy vọng của ông Thuấn cũng không thoát khỏi sự tàn phá khủng khiếp của ma túy. Ông Thuấn kể, người con thứ 3 tên Đào của ông là người hiền lành, chân chất, lấy chồng là một người địa phương. Tưởng rằng Đào sẽ có cuộc sống yên ả, nào ngờ, chồng Đào cũng bị nghiện, bị nhiễm HIV rồi lây sang cho cô.

Sau một thời gian chống chọi với căn bệnh thế kỷ, Đào đã qua đời vào năm 2007. Vợ chồng Đào ra đi, để lại cho ông Thuấn một đứa cháu ngoại tên Vũ. Do không được giáo dục, quản lý chặt chẽ nên Vũ ngày càng lêu lổng, ngỗ nghịch. Đã nhiều lần ông Thuấn phải đi nộp phạt thay vì Vũ tham gia ẩu đả bị xử phạt vi phạm hành chính.

Ông Lê Văn Thuấn trao đổi với phóng viên

Tái phạm và nối tiếp nhau vào tù

Kể về Lợi, ông Thuấn tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối vì so với anh chị em, Lợi học khá nhất, đã tốt nghiệp trung học phổ thông. Sau khi thi đại học không đỗ, Lợi xin cha ở lại thị trấn trung tâm huyện lỵ để ôn thi tiếp. Không ngờ, trong thời gian ôn thi, Lợi kết thân với đám bạn bất hảo rồi nghiện hút. Sau đó Lợi cũng lao vào con đường buôn ma túy như những người anh của mình.

Năm 2001, Lợi bị bắt quả tang đang buôn bán ma túy và bị kết án 9 năm tù giam. Tưởng rằng sau từng ấy năm cải tạo, Lợi sẽ tu tỉnh làm ăn. Thế nhưng, khi mãn hạn tù về địa phương không được bao lâu, Lợi lại tiếp tục con đường buôn bán ma túy.

Trong thời gian chấp hành án, Lợi quen biết với Mai Thị Kim Thu (SN 1972, ngụ quận Hải Châu, TP. Đà Nẵng) cùng thi hành án tù giam về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”. Khi cả hai mãn hạn tù, Lợi ra Đà Nẵng ăn ở với Thu như vợ chồng và tiếp tục sa chân vào con đường mua bán cái chết trắng.

Lần này, Lợi không buôn bán cò con mà có ý đồ “làm ăn lớn”. Lợi ra tận Nghệ An mua heroin số lượng lớn về bán lại cho các con nghiện ở Quảng Nam kiếm lời. Để tránh bị công an địa phương để ý, thời gian đầu Lợi chỉ giao dịch ma túy ở địa bàn TP. Tam Kỳ (tỉnh Quảng Nam). Đến năm 2014, Lợi đưa vợ về quê, lấy căn nhà cha mẹ (nhà ông Thuấn) làm nơi mua bán trái phép chất ma túy.

Lợi dụng địa thế ngôi nhà khá thuận lợi, phía sau là sông, trước mặt là đường lớn, hai bên là nhà họ hàng nên mọi sự xuất hiện của người lạ đều nằm trong sự “kiểm soát” của Lợi. Để thu hút các con nghiện đến mua ma túy, Lợi ngông cuồng trấn an rằng đã “mua chuộc” được Công an huyện Tiên Phước nên “không có gì phải sợ”!.

Tuy nhiên, trước sự kiên quyết của lực lượng chức năng huyện Tiên Phước, cuối cùng Lợi đã sa lưới pháp luật. 12h trưa ngày 18/7/2014, Lợi bị bắt quả tang khi đang bán ma túy cho hai thanh niên người địa phương.

Khám xét khẩn cấp ngôi nhà của Lợi lưu trú, lực lượng phá án phát hiện hơn 44 triệu đồng, cân điện tử và nhiều dụng cụ liên quan đến hành vi mua bán ma túy. Tiếp tục lục soát xung quanh nhà, công an tìm thấy 1 gói ni-lông giấu trong một bụi cây dứa, bên trong có 25 gói heroin tổng trọng lượng 19,411gam. Với hành vi phạm tội này, Lợi lại quay trở vào nhà đá với mức án 6 năm tù giam.

Khi Lợi quay lại nhà lao thì Hào cũng vừa chấp hành xong bản án 10 năm tù về tội buôn bán ma túy. Lần này, Hào bảo với cha rằng đi TP. Đà Nẵng kiếm việc làm, thỉnh thoảng mới về nhà. Thấy Hào không có biểu hiện nghiện hút, ông Thuấn khấp khởi trong lòng.

Cách đây vài tháng, ông Thuấn bán vườn keo, vườn quế được hơn 200 triệu đồng. Ông định gửi vào ngân hàng thì Hào khuyên ông không nên gửi vì lãi suất không bao nhiêu. Tin tưởng rằng Hào đã tu chí làm ăn, ông Thuấn giao tiền cho Hào giữ.

Nào hay, tháng 7/2016 vừa qua, Hào bị Công an TP. Đà Nẵng bắt giam vì phạm tội buôn bán ma túy, số tiền trên cũng tan theo những “chuyến buôn” của Hào.

Cũng trong năm 2016 này, Thu – vợ của Lợi lại bị kết án 4 năm tù giam vì buôn bán ma túy. Do Thu đang nuôi con nhỏ dưới 36 tháng tuổi nên được tạm hoãn thi hành án. Tuy vậy, Thu vẫn không ở nhà chăm sóc cha chồng mà ôm con bỏ đi biền biệt, hiện ông Thuấn cũng không biết cô con dâu này đang ở đâu.

“Tôi đã khuyên bảo hết lời mà chúng chẳng chịu nghe. Hết đứa này tới đứa kia dắt nhau đi tù mà cũng không đứa nào tỉnh ngộ. Vì xấu hổ, mặc cảm mà tôi không dám ngẩng mặt khi ra đường, không dám gặp bạn bè, người quen. Ma túy đã phá nát gia đình tôi...”, ông Thuấn nói với ánh mắt nhìn vào khoảng không vô định.

CATP Hà Tĩnh