NỮ CHIẾN SỸ CÔNG AN
Có gì lạ đâu anh Khi em khoác trên mình màu áo xanh chiến sỹ Tháng tám về gió buông lời thủ thỉ Em đón tuổi hai mươi bằng những khúc quân hành.
Em chẳng dịu dàng, nữ tính phải không anh Chẳng váy áo thướt tha, chẳng má hồng môi thắm Em vẫn là em như hôm nào anh gặp Giọt mồ hôi rơi, võ phục in nắng chiều. Với anh, em muốn nói thật nhiều Những ước mơ lớn dần theo năm tháng Những hi sinh giữa cuộc đời thầm lặng Màu áo xanh và lý tưởng em xanh Nhưng chẳng bao giờ hiểu hết phải không anh? Đôi chân em bước đều trong hàng ngũ Đôi mắt em những đêm không ngủ Em bỏ cuộc vui đứng gác suốt đêm dài. Đừng hỏi em sao chọn lối chông gai Để vất vả nhuộm nâu màu da trắng Hãy hỏi em vì sao đôi mắt sáng Như vì sao cháy nhiệt huyết thanh xuân. Nếu nhìn thấy em đi giữa hàng quân Xin hãy hiểu tình yêu và cuộc đời em nơi đó Xin hãy yêu cả những gì em gắn bó Để mong một ngày gió thu tràn lối nhỏ Em mỉm cười khi anh gọi: Nữ chiến sỹ Công an!
CATP Hà Tĩnh